99% đây là câu trả lời mà mình nhận được khi rủ rê những đứa bạn mình đi Lào. Thực sự có phải Lào là mảnh đất chẳng có gì giống như suy nghĩ của mấy đứa bạn mình? Từ lúc mình nảy ra ý định đi Lào tới khi hoàn thành chuyến đi vỏn vẹn trong 10 ngày (nếu ai nói mình bốc đồng thì cũng không có gì chối cãi vì thực sự mình cũng thấy vậy.
Du lịch Lào tự túc 7N6D (Vientiane – VangVieng – Luangprabang) – Lào có cái quái gì mà chơi?
Lưu ý trước khi đi
Đổi tiền: qua Hà Trung nhiều vô kể, đồng tiền của Lào gọi là kip, mình đổi thời điểm đó tỉ giá khoảng 1.000.000 vnd = 400.000 kip.
Visa: Bạn sẽ không cần xin visa để sang du lịch Lào, chỉ cần hộ chiếu còn hạn là có thể đi được.
Mua sim: bạn có thể mua sim Lào tại cửa khẩu, khoảng 50-70k đủ dùng cho 5-6 ngày, hết Gb có thể mua thêm, hoặc lựa chọn Roaming, chi phí Roaming tuỳ theo từng nhà mạng nhưng theo mình cũng không quá đắt đỏ, vì tính chất công việc nên mình đã lựa chọn Roaming chứ không mua sim.
Thời tiết: Thời tiết bên Lào chia làm 3 mùa, mùa nóng từ tháng 3 – 5, nhiệt độ những tháng này có lúc lên tới 40 độ, chưa kể gió Lào chắc ai cũng từng nghe qua đáng sợ cực kì. Mùa mưa từ tháng 5 -10, mưa khá thường xuyên, nhiệt độ rơi vào khoảng 30 độ. Mùa cao điểm du lịch nhất ở đây vào tháng 11 – 3, là lúc thời tiết thuận lợi và mùa lễ hội của Lào, nhiệt độ trung bình khoảng 15 độ, miền núi có khi rơi xuống 0 độ vào ban đêm. Bản thân mình không thích nắng gắt, cũng không thích quá đông đúc, nên đã chọn đi vào mùa mưa tháng 8 vừa rồi.
Độ an toàn: Không biết những người đi trước thế nào nhưng bản thân mình cảm thấy bên này khá an toàn và rất nhiều người Việt, từ thủ đô Vientiane hay qua Luangprabang đi tới đâu cũng gặp người Việt cả nên cảm giác khá thân quen, nhiều lúc thấy như đang ở Việt Nam vậy chứ không phải nước bạn nữa, buổi tối đi chơi 11-12h đêm thoải mái không lo, muộn hơn thì mình không rõ vì thường mình đều về phòng trước 24h nên không biết bên ngoài giờ đó như nào.
Ngày 1 + 2: Hà Nội – Vientiane
Xuất phát từ Hà Nội thì đi khá đơn giản, có 2 cách di chuyển từ Hà Nội tới Vientiane, một là đi bằng xe khách, hai là bay thẳng. Chiều đi mình đã chọn đi bằng xe khách (xe Việt Lào, vé 500k/chiều, sdt nhà xe cho bạn nào cần 02439998087 hoặc 0914425788, thời gian di chuyển mất khoảng 20 tiếng), mỗi ngày chỉ có 1 chuyến khởi hành lúc 19h tại bến xe Nước Ngầm, xe đi qua cửa khẩu Cầu Treo, khoảng 4h đã tới cửa khẩu rồi, ngủ trên xe đợi tới 7h hải quan mới làm việc để làm thủ tục xuất nhập cảnh, nếu bạn lười có thể đưa hộ chiếu nhờ luôn nhân viên nhà xe làm thủ tục hộ, mất cho họ thêm khoảng vài chục -100k gì đó. Xe tới Vientiane vào khoảng 15h ngày hôm sau, đỗ ngay bến xe trung tâm thủ đô, bên này người Việt cực nhiều, nên nếu không biết tiếng Anh hay tiếng Lào cũng không phải lo lắng đâu vì nói tiếng Việt họ cũng hiểu hết à.
Từ bến xe về trung tâm cách khoảng 9-10km gì đó, các bạn có thể chọn đi taxi hoặc tuktuk, giá khoảng 80k kip, mình chạy loanh quanh hỏi cả taxi lẫn tuktuk đều 80k nên mình đã chọn đi taxi cho nhanh.
Khách sạn tại Vientiane mình book tên Xaysomboun Boutique Hotel and Spa, mình book với giá 647k/đêm hạng phòng Superior có ăn sáng, bể bơi, gym luôn. Khách sạn này nghe nói chủ là người Việt, nhân viên cũng có bạn người Việt luôn, khách sạn 4 sao nhưng tới cửa không thấy nhân viên nào ra đón và xách đồ hộ, vào bên trong sảnh checkin thấy một em bé đang chơi ở cầu thang cùng một cô đang cầm bát cháo bón, đồ ăn vương vãi khắp nơi, ở khách sạn 4 sao mà tưởng vào nhầm nhà của gia đình nào đó cơ.
Lịch trình ở Vientiane của mình có note đi một số điểm như
– Buddha Park (gọi là công viên tượng phật, nhưng sau đó mới biết chỗ này cách Vientiane tận 40km lận, mà mình chỉ có 1 buổi chiều ở đây thôi nên đã bỏ qua điểm này)
– Wat si Saket, một ngôi chùa nào đó ngay trung tâm thủ đô, mình không biết đã đi qua chưa nhưng trên đường từ bến xe về khách sạn anh lái xe có chỉ cho mình vài chùa, thấy nó cũng to phết, chắc là một trong số những cái đó.
– Patuxay (tượng đài chiến thắng, ngay trung tâm thủ đô, nơi mà 10 người tới Vientiane thì cả 10 người đều sẽ chụp checkin ở đây, và mình cũng không ngoại lệ). Đây được coi là biểu tượng của thành phố này, được người dân đất nước Triệu Voi ví như khải hoàn môn của thành phố.
Đến Vientiane khá muộn, xong còn checkin khách sạn và nghỉ ngơi nên cả buổi chiều hôm đó mình chỉ đi duy nhất được một điểm đó là Patuxay, chạy bộ từ khách sạn mình ở ra đây mất khoảng 10 phút, chạy vòng vòng checkin chụp hết tất cả các góc ở đây xong ăn que kem là trời tối rồi. Điều làm mình thực sự bất ngờ là đi giữa đường phố thủ đô lúc 17h-18h chiều (bình thường sẽ là giờ cao điểm ở Hà Nội) mà đường vắng tanh, có đoạn không thấy bóng xe nào luôn, và đương nhiên không có tình trạng tắc đường, điều này khiến mình khá thắc mắc không biết người dân đi đâu hết, hoặc giờ làm việc của họ khác mình ta?
Sau đó mình di chuyển đi ăn tối ở Khop Jai Deu, quán này được cái kiến trúc kiểu Pháp khá đẹp, mình ngồi outside để ngắm đường phố, cảm giác thấy giống ngồi mấy quán bên hồ Tây, mình gọi một set gồm 1 món soup, 1 salad + 1 bát canh rau củ, một ít cá nướng và sticky rice, cảm nhận là không thấy món nào ngon cả nên mình không recommend quán này, thanh toán bill hết 170k kip. Ăn xong mình lại tiếp tục di chuyển tới bar Yeak Parkpasack ngay bờ sông để uống bia Lào và nghe Acoustic Lào, view thẳng qua bên kia bờ sông là Thái Lan, 2 nước này chỉ cách nhau 1 con sông 1 cây cầu, uống bia Lào + nghe acoustic Lào thấy nhạc cực hay, cực hợp lí, một lúc sau về lại khách sạn cũng nghe đúng bài đó mà thấy không còn hợp lí như lúc ngồi ở quán nữa. Buổi tối ở đây có cả chợ đêm bán đồ ăn và quần áo, giày dép, túi xách rất rẻ, như kiểu chợ đêm Đồng Xuân bên mình, không khí khá vui và khá nhiều đồ hay ho.
Ngày 3: Vientiane – Vangvieng
Theo lịch trình ngày thứ 2 của mình sẽ tới VangVieng, mình đã nhờ lễ tân khách sạn book xe Vientiane – VangVieng từ tối hôm trước, xe Van 16 chỗ, từ Vientiane đi VangVieng mất khoảng 4 giờ chạy xe ( ~ 157km ), vé xe 160k kip/người. Mình checkout khách sạn và xuất phát lúc 10h, tới Vangvieng nhà xe trả tại điểm ngay trung tâm thị trấn ngay gần khu chợ đêm, mình book phòng tại Vieng Tara Villa, cách điểm trả chỉ khoảng 700m nên đã kéo vali chạy bộ về.
Đường vào Vieng Tara phải đi qua 2 chiếc cầu, mình thấy có một đội như kiểu bảo kê làm chốt ở đầu cầu, họ thu 2k kip/người nếu đi bộ, còn nếu đi xe sẽ là 6k kip cho mỗi lượt đi vào, còn đi ra thì không mất tiền. Mình cũng không hiểu tại sao lại thu phí ở đây, nhưng hình như họ chỉ thu đối với khách du lịch thôi, người dân ở đây đi tẹt ga không thấy mất gì.
Thực ra cũng có thể nói Vieng Tara Villa là một trong số những lí do bắt nguồn chuyến đi này của mình, vẫn như mọi lần đơn giản chỉ là nhìn thấy một bức ảnh checkin trên mạng một nơi quá xinh đẹp, homestay giữa cánh đồng có con đường gỗ thẳng tắp dẫn đến mái chòi nhỏ cuối đường, đây là nơi đã ra đời rất nhiều bức ảnh sống ảo ngàn like đó haha.
Mình book phòng với giá 2634k cho 2 đêm, tính ra khoảng 1317k/đêm, hạng phòng Superior view vườn, đã có ăn sáng, giá cũng same same resort 4 sao bên mình. Phòng ở đây toàn bộ đều làm bằng gỗ, rất sạch sẽ, ban công view hồ súng, phía dưới decor một chiếc thuyền nho nhỏ trông cực kì xinh xắn, điểm trừ chút xíu là khu vực gương hơi thiếu ánh sáng một chút, các bạn nữ cần makeup sẽ hơi khó khăn, nhưng không sao cả, trên thang điểm mười mình vẫn cho Vieng Tara 9.5/10 vì không gian đẹp, nhân viên nhiệt tình, sạch sẽ, yên bình và mọi thứ đều xinh xắn. Ở đây còn có tuktuk đưa đón vào trung tâm thị trấn theo một vài khung giờ cho bạn nào lười chạy, còn nếu ai thích đi thăm thú phố phường luôn thì chạy bộ cũng được, vì từ đây vào khu chợ đêm cũng chỉ khoảng 7-800m thui. À quên, thêm một điểm trừ nữa là bữa sáng ở đây hơi chán, giá phòng ngang resort 4 sao nhưng bữa sáng chỉ có vài món cho mình chọn như cháo thịt băm, bánh mì trứng ốp, mì tôm hoặc salad cùng một đồ uống, có thêm quầy trà và cafe nho nhỏ nữa, mình ở 2 đêm, 1 ngày thử cháo và một ngày ăn bánh mì, vị khá oke chỉ có điều là quá ít món thôi.
Nói tiếp về lịch trình ngày thứ 2 của mình, theo như plan là tới nơi nghỉ ngơi một chút rồi đi khu Green Discovery chơi trò mạo hiểm, nhưng tới đó trời mưa tầm tã, người lại hơi mệt nên cảm thấy thời tiết quá phù hợp để ngủ nên đã quyết định ngủ 30 phút khoảng 16h dậy đi chơi, mà không hiểu sao khi mở mắt dậy nhìn đồng hồ đã là 19h, tự nhủ không sao hết, dậy vừa hay giờ đi ăn tối quá đẹp, bớt mai đi chơi một thể vậy.
Mình ăn tối ở Pepping Som’s Bar and Restaurant, ở đây là quán lẩu nướng Hàn Quốc, vào thấy cả quán toàn người Hàn luôn, nhạc cũng toàn mở nhạc Hàn nghe vui lắm, đồ ăn ở đây giá cả bình thường, hương vị cũng ngon, dễ ăn. Mình ăn cả nướng và lẩu, đồ nướng gọi khoảng 3 đĩa thịt, lẩu thì toàn rau thôi, thanh toán bill hết ~200k kip. Sau đó mình đi dạo quanh chợ đêm một chút, bạn nào thích xôi xoài có thể ghé Happy Mango Thai Restaurant, xôi xoài ở đây khá ngon, giá khoảng 20-30k kip.
Ngày 4: VangVieng – Orange Bridge – Nam Xay top view – Blue Lagoon
Lịch trình hôm nay của mình là checkin những điểm sau:
– Orage Bridge
– Nam Xay top view
– Blue Lagoon 1 2 3
– Tubing và kayak trên sông Mekong, tubing chơi theo cách bạn sẽ nằm trên một chiếc phao và trôi khắp sông Mekong, thấy các bạn chơi trò này tay cầm chai bia nằm trôi trên sông trông hay cực, nhưng do nắng quá mà nghĩ tới nằm phơi giữa sông mấy tiếng đồng hồ nên mình đã bỏ qua hoạt động này.
– Dành cho những bạn nào đam mê khinh khí cầu, ở Vangvieng có tour khinh khí cầu giá khá rẻ so với những nước khác, khoảng 100-150$ / tour, tour thường khởi hành lúc 16h chiều để kịp ngắm hoàng hôn, mình đã note lịch nhất định phải thử nhưng đen đủi 2 hôm mình ở Vangvieng đều mưa nên không có hoàng hôn, vậy nên đã không thể đi khinh khí cầu được.
Ở đây có khá nhiều phương tiện di chuyển cho bạn lựa chọn, bạn có thể chọn thuê xe máy, taxi hoặc buggy car, xe địa hình ATV (giống kiểu xe đua f1 á), nhưng theo mình nếu muốn trải nghiệm thật khác thì nên thuê buggy car hoặc ATV đi, bản thân mình cũng chọn buggy car vì thấy ATV quá thấp, đường ở đây thì sỏi đá bùn đất lại trời mưa, thấy mấy bạn Hàn Quốc đi ATV rồi bùn bắn lên tận đầu luôn. Mình thuê với giá 60$ cho 5 tiếng, sau đó đi thêm 3 tiếng nữa mất thêm 30$, xe này lái như xe ô tô, biết lái xe số tự động là lái thoải mái nha, không phải sợ. Trên mỗi buggy car đều có bản đồ chi tiết những điểm du lịch Vangvieng, mình đi theo thứ tự Orange Bridge – Blue Lagoon 1 – Nam Xay top view – Blue Lagoon 3 rồi sau đó đi một đường khác về để qua Blue Lagoon 2 , coi như đi một vòng tròn thăm thú luôn á.
Orange bridge nằm trong một khu du lịch nào đó mình không đọc được tên, nhưng vé qua cửa là 5k kip, thực ra cái tên Orange bridge là do mình tự đặt vì thấy nó màu cam, chứ không phải tên của nó là vậy nha, search google cũng không ra đâu haha, mình phải đưa ảnh ra hỏi người dân thì họ chỉ tới khu này. Trong khu này có cả núi và hang động gì đó nữa, nhưng mình chỉ vào checkin cầu cam thôi, bớt sức chút leo Nam Xay top view cơ hehe.
Điểm tiếp theo là Nam xay top view, đây cũng là điểm đươc mình note must go trong plan vì nhìn thấy quá nhiều ảnh checkin siêu đẹp nơi đây. Để được leo đỉnh Nam Xay, bạn sẽ phải mua vé qua cổng của cô bán nước ngoài cửa, phí 10k kip/người. Hành trình leo thực sự khó khăn, không có đường xây rộng rãi bậc thang trải dài từ chân núi lên đỉnh núi như Việt Nam mình đâu nha, mà phải leo đá bám cây, thấy chỗ nào đặt chân hợp lí thì đặt khuyến cáo các bạn không nên mang giày trắng, đặc biệt không nên đi dép or đi tông (lúc leo mình gặp 2 bạn tây đi tông xong phải vứt cả tông đi chân trần leo, mà đất đá cực trơn, không cẩn thận trượt chân ngã liền) sau khoảng gần 1 tiếng vừa leo vừa nghỉ thì mình cũng lên tới đỉnh, view đúng như mình mong đợi, thậm chí đẹp hơn trên ảnh nhiều. Trên này có điểm checkin là chiếc xe moto gắn trên đỉnh, mình cũng thắc mắc không hiểu họ mang lên đây kiểu gì vì đường mà mình leo bộ không thể vừa chiếc xe này được, hoặc có thể có đường khác mà mình không biết.
Rời Nam Xay top view, mình tới với Blue Lagoon 3, đường vào Blue Lagoon 3 khá sâu và xa, google map chỉ không chuẩn, mình phải hỏi người dân mấy lần mà họ cứ chỉ đi thẳng, đi mãi mà không thấy đâu nhiều lúc định quay lại vì nghĩ đi nhầm, nhưng cứ cố thêm vài lần thì cuối cùng cũng tới thật. Tới nơi khá thất vọng vì nó chỉ là cái hồ nhỏ xíu, có vài trò chơi dưới nước như, mình thấy giống sông Chày – hang Tối ở Quảng Bình nước mình, nhưng Blue Lagoon 3 nhỏ hơn rất rất nhiều. Nước ở đây mùa này vẫn khá xanh, dù ngày mình đi là ngày mưa, trước khi tới đây đọc review mọi người có doạ nếu tới đây vào mùa mưa sẽ là Brown Lagoon chứ không phải Blue cơ.
Điểm đến tiếp theo là Blue Lagoon 2, nhưng nhìn Blue Lagoon 3 chán quá nên quyết định bỏ qua Blue Lagoon 2, chỉ đi đường về qua đó thui chứ không vào. Mình đã chuyển hướng qua muốn đi Elephant Park gì đó, trên đường về mình có ghé Organic Farm ở Vangvieng ăn trưa, mình gọi một set gồm 1 đĩa xôi xoài + 1 đĩa thịt rang + 1 bát canh gì đó không nhớ + 1 đồ uống, bill hết 110k kip, đồ ăn ở đây mình ăn thấy cũng không ngon nên không recommend. Theo dự định là ăn xong sẽ đi Elephant park nhưng ai cũng biết căng cơ bụng trùng cơ mắt nên mình đã quyết định về Vieng Tara ngủ dù vừa nãy về gia hạn thuê xe thêm 3 tiếng và đã trả thêm 30$.
Ngày 4, 5: Vang Vieng – Luang Prabang
Di chuyển từ Vangvieng tới Luangprabang 150km cũng mất khoảng 4 tiếng chạy xe, mình cũng đã nhờ lễ tân đặt xe cho từ hôm trước, xe Van 16 chõ giá vé 180k kip/người, chuyến 10h sáng bắt đầu khởi hành nhưng so một số lí do gì đó của nhà xe mà giờ khởi hành bị chuyển qua 9h, tuktuk của resort đưa mình ra văn phòng nhà xe tại thị trấn, chờ khoảng 30p sau xe mới tới, sau đó lái xe chở ra điểm trung chuyển để chuyển qua một xe khác và lại tiếp tục chờ đợi, quá trình chờ đợi phải mất gần 2 tiếng đồng hồ, phải khoảng 11h trưa xe mới bắt đầu khởi hành đi Luangprabang.
15h mình đặt chân tới Luangprabang, cảm giác đầu tiên khi đặt chân xuống mảnh đất này chính là sự yên bình, đường phố ở Lào được cái không chỗ nào thấy đông đúc cả, kể cả Vientiane hay Vangvieng, giờ là Luanprabang cũng hệt như vậy. Luangprabang là một khu phố cổ, mọi người hay bảo giống Hội An bên mình nhưng bản thân mình thấy không giống chút nào. Mặc dù là điểm du lịch nhưng mình cũng không hiểu sao Luangprabang lại giữ được không khí yên tĩnh và bình yên như thế, đi dọc đường chỗ nào cũng trồng rất nhiều cây xanh, ít xe cộ đi lại và cực ít tiếng ồn, kiến trúc khách sạn và resort ở đây lấy tông màu trắng và nâu làm chủ đạo, kết hợp với màu xanh cây lá khiến người nhìn vào cảm thấy cực kì mát mắt và thoải mái.
Xe trả mình ngay trung tâm thị trấn, đêm đầu tiên ở Luang mình book nghỉ ở Maison Dalabua với giá 1412k/đêm, mình book em này vì lúc mò review Laos trên instagram thấy không gian cực chill, có nhà hàng xây nổi trên hồ súng, cực nhiều cây xanh và có hàng lúa trồng quanh resort. Lúc vào tới quầy lễ tân thấy hơi nhỏ, nhưng lễ tân ở đây rất nhiệt tình và niềm nở, thấy mình tới đã ra kéo đồ hộ và mời welcome drink là nước quất kèm khăn lạnh ướp hương xả ngửi cực thoải mái. Bản thân mình thấy phòng ở đây không đẹp lắm, nhưng nền gạch và decor tông màu xanh non lá mạ nên mang lại cảm giác rất đồng quê, mát mẻ và sạch sẽ, mình book hạng Deluxe view vườn, bên ngoài có ban công nhưng lại nằm ngay tầng 1, mình không thích phòng tầng 1 vì có quá nhiều người qua lại, không riêng tư, mình có đề nghị chuyển lên tầng 2 phòng cùng hạng nhưng lễ tân báo hôm đó không còn.
Cất đồ nghỉ ngơi một lúc rồi xách túi đi chơi, lúc này là khoảng 16h, mình định sẽ ăn nhẹ gì đó rồi leo lên đỉnh Phousi (còn gọi là Núi Màu) để ngắm hoàng hôn, vì nghe nói đây là nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất Luangprabang. Đỉnh Phousi nằm trong khuôn viên của một ngôi chùa nào đó mình không nhớ tên, nhưng hỏi người dân họ bảo ở đó sẽ đóng vào lúc 17h, với thời gian đóng cửa như vậy mình cũng không hiểu sẽ ngắm hoàng hôn kiểu gì nữa. Thêm cái là mình hơi chán nản với môn thể thao leo trèo vì hôm qua đã mất quá nhiều sức leo Nam Xay top view rồi, nên cuối cùng mình đã quyết định chọn một nhà hàng view cực ổn nằm dọc bờ sông Mekong ăn nhẹ và ngồi cafe ngắm hoàng hôn luôn. Nhà hàng mình ngồi tên Sarika, nếu search trên google sẽ không ra, vì sao thì mình cũng không rõ, chỉ nhớ tên của nó là vậy. Mà thực ra ở dọc sông Mekong rất nhiều nhà hàng, decor và view same same nhau nên mình nghĩ ngồi đâu cũng được hết á.
Ngồi tới khoảng 19h , mình bắt đầu di chuyển qua khu chợ đêm Luangprabang, chợ đêm ở đây rất nhiều đồ hay ho, cực nhiều đồ thổ cẩm rất rất xinh, đồ lưu niệm làm bằng đồng rồi bát đĩa decor nhiều vô kể. Một điều cần chú ý khi mua đồ ở chợ đêm nhớ phải mặc cả, mình có mua một chiếc túi tote thổ cẩm, ban đầu họ nói 200k kip, mình mặc cả lần đầu 70k kip, sau đó chốt mua được với giá 90k kip. Mình nghĩ có thể mua được dưới giá đó nhưng thôi đã mặc cả là mua.
Khoảng 21h mình về lại resort, nhà hàng Manda de Laos nằm ngay trong resort của mình (đây có vẻ là một nhà hàng khá nổi tiếng, vì mình thấy trên instagram mọi người checkin khá nhiều) nên mình có chạy qua đó thử đồ uống, mình chọn cocktail tên gì không nhớ, chỉ nhớ màu hồng hồng vị hoa quả uống khá ngon, giá khoảng 50-80k kip/đồ, kèm một free snack là thứ gì đó ăn cảm thấy như vỏ cây bào mỏng xong tẩm ướp gia vị ngon cực, ăn cực kì vui mồm, ngồi mình chén sạch cả đĩa. Ở đây buổi tối họ phục vụ cả nhà hàng và pub, mở nhạc nhẹ nhàng, mọi người nói chuyện cũng không quá ồn ào, có lẽ mọi người khi đặt chân tới mảnh đất này đều tự khắc sống chậm lại theo nhịp sống ở đây thì phải, ở Vangvieng sôi nổi bao nhiêu thì Luangprabang trầm lặng bấy nhiêu, bản thân mình cực kì thích không khí này.
Sau khi ngồi ểnh ương một lúc ở Manda de Laos, mình về phòng nghỉ sớm để sáng hôm sau dậy sớm xem lễ khất thực, đây là một văn hoá bản thân mình thấy cực hay ho ở Lào, lúc nhận phòng bạn lễ tân có đưa cho mình một tấm bản đồ và giới thiệu qua về nghi lễ này (thực ra mình cũng đã tìm hiểu và đọc qua review trên google trước đó nữa). Lễ khất thực sẽ diễn ra vào khoảng 5h sáng hàng ngày, người tham gia lễ khất thực phải mặc đồ kín đáo và chuẩn bị riêng cho mình một chiếc bát, đồ ăn mà bạn muốn dâng lên các nhà sư sẽ được để trong đó, người tham gia lễ phải quỳ gối dâng lên các nhà sư để bày tỏ lòng biết ơn và thành kính, đồ ăn mà người dân dâng lên cho các nhà sư một phần sẽ được chia cho người nghèo, một phần dùng cho bữa ăn chính của nhà sư, phần còn lại sẽ cho các loài vật nuôi trong chùa. Nghe qua thôi đã cảm thấy đây là một văn hoá cực đẹp, một chút gì đó rất nhân văn và thiêng liêng.
Ngày 6: Luangprabang – Kuangsi waterfall
Hmm, theo như dự định ngày hôm nay mình sẽ báo thức dậy lúc 4 rưỡi sáng để tham gia lễ khất thực, nhưng đen đủi thay lúc mình dậy trời mưa tầm tã tối đen như mực, trong cơn buồn ngủ cộng với thời tiết như vậy, mình đã quyết định ngủ tiếp trong 0,1s, cuối cùng là sau đó mở mắt bình minh vào lúc 8 rưỡi sáng.
Ngậm ngùi buồn rầu không xem được lễ khất thực, mình qua Manda de Laos ăn sáng cho vơi nỗi buồn. Trời vẫn tiếp tục mưa cho tới tận lúc mình ăn sáng, buổi sáng ở đây không khí cực thích, không gian yên tĩnh không một tiếng ồn, kể cả tiếng lạch cạch bát đĩa dao dĩa cũng ý tứ cực kì. Manda de Laos có lẽ đẹp nhất vào buổi sáng tới trưa, vì đây là thời điểm hoa súng nở bung hết cả, siêu siêu đẹp (chiều qua mình tới không thấy bông súng nào nở tưởng đã hết mùa rồi nên hơi thất vọng, sáng hôm sau thấy cả một đầm hoa súng bung lụa, kể từ đó mới biết hoa súng chỉ nở vào buổi đêm và sáng sớm). Đồ ăn sáng ở đây không có quá nhiều món nhưng cũng đủ ăn, có cả đồ Âu và đô Á, khẩu vị khá hợp với mình, ngồi ăn sáng ngắm view đầm hoa súng, ngửi mùi mưa và nghe tiếng mưa rơi tí tách, thêm một ít nhạc du dương nhẹ nhàng, Luangprabang ở đâu cũng vậy, luôn là 10 điểm cho không gian vì quá đỗi bình yên.
Đêm thứ 2 ở Luangprabang mình book ở Pullman với giá 2300k/đêm, chuyến đi nào của mình cũng vậy, những ngày đầu đi chơi hết mình sau đó luôn dành ngày cuối cùng book một nơi thật xinh đẹp để nghỉ ngơi, vào đó chỉ ăn và ngủ và lần này cũng không ngoại lệ. Mình checkout sớm bên Maison Dalabua sau đó di chuyển luôn qua Pullman, khoảng 12h bên Pullman mới cho mình checkin. Resort 5 sao nên nhân viên rất nhiệt tình, thấy mình từ xa đã tươi cười và chạy lại kéo đồ hộ, welcome drink và khăn lạnh đương nhiên đầy đủ. Mình tới hơi sớm chưa tới giờ checkin nên có đi dạo tham quan quanh resort, kiến trúc cũng same same trong khu phố cổ Luangprabang, nhìn nhiều từ hôm qua rồi nên không thấy có gì đặc sắc lắm, ở đây họ xây villa liền kề rồi xen kẽ trồng cả ruộng lúa trong khuôn viên, không biết Luangprabang nông nghiệp phát triển thế nào nhưng resort khách sạn nào cũng thấy trồng lúa cả. Pullman có 2 bể bơi, 1 bể view nội khu resort, 1 bể view ra cánh đồng, bể hơi nhỏ và view không xuất sắc lắm (không đẹp bằng view cánh đồng nước mình, ví dụ như bể bơi ở Puluong view ruộng lúa khá đỉnh).
Sau khi nhận phòng và nghỉ ngơi một chút, mình book xe đi Kuangsi waterfall (thác nước được mệnh danh đẹp nhất Laos), từ Pullman hay trung tâm phố cổ đi tới Kuangsi phải khoảng 20-25km, bạn có thể book tuktuk với giá 250k kip cho 2 chiều, hoặc đặt trước đi ghép xe có thể sẽ rẻ hơn. Nhớ mang bikini trước khi đi nếu muốn có những bức ảnh siêu ảo diệu ở đây nha. Vé vào cổng thác Kuangsi là 20k kip/người, ở đây có 3 tầng thác, 3-4 khu có thể tắm được, nhưng thấy mọi người review bảo khu 2 là đẹp nhất. Bản thân mình xem bản đồ nhưng không biết khu 2 là khu nào, cứ thấy chỗ nào nhiều người tắm thì xuống thôi. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, nước ở đây màu xanh ngọc bích quanh năm, thác không to lắm nhưng nhìn tổng thể cực đẹp, chụp ảnh camera thường thôi mà cũng như đã photoshop rồi vậy. Bản thân mình chưa đi nhiều thác cho lắm, nhưng đối với mình đây là thác nước đẹp nhất mình từng thấy, từ hình dạng đến mặt nước trong xanh, mọi thứ đều không có điểm gì chê được, à mỗi tội vào mùa này nước hơi lạnh, xuống 5 phút lên ngay mà rét run cầm cập.
Theo dự định từ tối hôm trước của mình, chiều nay sau khi đi thác Kuangsi về sẽ book tour ngắm hoàng hôn và ăn tối trên sông Mekong trên tàu Nava Mekong Cruise, vì hôm trước bạn lễ tân bên Maison Dalabua có giới thiệu và khuyên mình nên đi thử tour này, sau đó khi qua bên Pullman mình có nhờ các bạn ở đó book hộ nhưng bên đó lại trả lời Nava Mekong Cruise chỉ hoạt động từ khoảng giữa tháng 10 trở đi, vậy là đành ngậm ngùi bỏ qua.
Rời Kuangsi vào lúc 15h, mình di chuyển về Pullman tiếp tục relax bằng việc bơi trong bể bơi của resort đợi ngắm hoàng hôn. Tối khoảng 19h mình gọi tuktuk vào trung tâm khu chợ đêm để ăn tối. Ở đây có một ngõ đồ ăn ngay đầu chợ đêm bán đủ thứ trên đời: thịt, cá, rau củ nướng, bánh ngọt, hoa quả,… blah blah gì cũng có, mà đồ khá rẻ chứ không hề đắt. Một khay hoa quả đầy ụ, có thể là xoài hoặc hoa quả tổng hợp chỉ có 10k kip. Mình chọn một quán đồ nướng, gọi một ít cá nướng, một ít ba chỉ nướng và sticky rice, một ít dưa chuột, thanh toán bill hết 160k kip. Dạo chợ đêm ngắm đồ vài vòng cho vui mắt rồi lại di chuyển về khách sạn kết thúc ngày thứ 6.
Ngày 7: Luangprabang
Lịch trình ngày cuối cùng của mình đáng lẽ sẽ dậy sớm rồi đi test Spa bên Pullman, vì hôm trước xem giới thiệu thấy quả Spa ngoài trời cạnh đồng lúa siêu ưng. Nhưng đời không như mơ, khi mình mở mắt dậy đã là 10h sáng, quá cả giờ ăn sáng ở đây luôn, haizz thất vọng vì bản thân vô cùng. Mình thu dọn đồ tới 12h checkout luôn, sau đó di chuyển về phố cổ ăn trưa tại Dyen Sabai. Đây là một nhà hàng nằm ở bờ sông bên kia so với phố cổ, muốn qua đó ăn phải mất 10k kip đi tàu sẽ có người đưa qua sông, số tiền đó sẽ được nhà hàng trả lại trừ thẳng vào bill khi thanh toán. Giá cũng tầm tầm không quá đắt, mình gọi một phần soup, một phần cơm trắng, một phần thịt nướng theo kiểu gì đó không biết ăn kèm sticky rice. Hmm, hương vị bình thường không có gì đặc sắc cả, thanh toán bill hết 250k kip, mình cũng không recommend quán này lắm, mọi người thích cảm giác mới lạ, phải đi qua sông mới ăn được thì tới thử, còn nếu không thì có thể chọn một nhà hàng khác bên bờ sông phố cổ nhiều vô kể hehe.
Sau tiết mục ăn trưa là tiết mục ngồi cafe vì trời quá nắng, mình lựa bừa một quán cafe trong khu phố cổ, gọi một cốc trà chanh không hi vọng tìm được mùi vị trà chanh phố cổ ở đây, chỉ mong họ có lipton pha cho mình cũng được nhưng khi mang ra lại là một thứ nước gì đó màu đỏ, mình đã hơi thắc mắc không hiểu sao trà chanh lại màu đỏ uống vào thì zời ơi, không hiểu vị kiểu gì, không hề có mùi chanh, mùi trà gì đó mình chưa từng ngửi qua, uống vào vị vừa chát vừa ngọt, đây là cốc trà chanh từ màu sắc đến mùi vị kì quặc nhất mà mình từng uống, giá một cốc khoảng 20-25k kip.
Chờ đỡ nắng một chút, mình bắt đầu di chuyển chạy dọc đi thăm thú các chùa. Ở đây siêu nhiều chùa, một dọc đường phải có tới 4-5 ngôi chùa liền nhau san sát, kiến trúc thì hầu như đều giống nhau, chỉ nhớ một ngôi chùa tên Wat Sop Sickharam và một ngôi là Wat Syrimoungkoun Xaiyaram (type tên thôi cũng loá hết mắt). Thời điểm mình đi vào khoảng 15h, lúc này thấy các nhà sư đang rung chuông, cả mấy chùa liền đều vậy, mình cũng không rõ rung chuông vào khung giờ này có ý nghĩa gì nữa. Thêm một điều đặc biệt nữa là đường phố Luangprabang có rất nhiều những con ngõ nhỏ nhỏ mà xinh xắn cực kì, xinh đẹp từ từng viên gạch đến tán cây, đi một dọc phố đứng mỗi ngóc ngách chụp một kiểu ảnh ra về có khi cũng được một bộ ảnh sống ảo nghìn like rồi.
Tham quan một dọc chùa xong, mình ngồi nghỉ chân ở cuối đường, ở đây có một khu ven sông Mekong trồng toàn cây xanh như kiểu một công viên nhỏ, cực yên tĩnh và thanh mát, ngồi hóng gió, không có tiếng thầy giáo giảng bài, không tiếng chuông điện thoại khách hàng gọi rối rít, không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng gió luồn qua kẽ lá xào xạc cơ. Một điều mình cực thích ở Luang ngay từ đầu đặt chân đến mảnh đất này đã cảm nhận được sự bình yên đến từng nhịp thở, đường phố ở đây rất sạch, kể cả có nhiều khách du lịch nhưng không gian vẫn không hề ồn ào, ai ai cũng nhỏ nhẹ, đều nhìn nhau mà bình tĩnh, sống chậm hơn một chút, có lẽ vậy. Nếu Vangvieng dành cho những người yêu thích sự sôi nổi và những trải nghiệm, thì Luangprabang lại là nơi kéo con người ta sống chậm lại, lắng nghe nhiều hơn, quan sát kĩ hơn, là một mảnh đất mà chỉ cần đến là tự khắc thấy an yên.
Chuyến đi của mình có lẽ kết thúc ở điểm này, khoảng 16h30 mình bắt đầu di chuyển về Pullman lấy đồ rồi ra sân bay, mình chọn đi máy bay cho chiều về thay vì đi xe như lúc đầu. Mình bay Vietnam Airlines, cận ngày nên giá khá cao khoảng 2500k/chiều. Nếu bạn nào muốn đi đường bộ tiết kiệm chi phí thì có thể ra bến xe Luangprabang, xe Việt Lào ngày nào cũng có chuyến đi thẳng về bến xe Nước Ngầm.
Tạm biệt Luangprabang, tạm biệt Laos với đầy sự lưu luyến vì lúc mình về thời tiết chuyển cực kì mát mẻ, ngồi tuktuk ra sân bay gió thổi mát lạnh siêu thích huhu. Bỏ lỡ quá nhiều thứ ở Luangprabang như ngắm hoàng hôn trên đỉnh Phousi, cái tiếc hơn nữa là không thể xem Lễ Khất Thực, rồi cả bỏ lỡ Green Discovery Laos bên Vangvieng, Thạt Luổng bên Vientiane. Hmm, nhưng nghĩ tích cực thì cũng nhờ những thứ đó để lần sau còn có lí do quay lại Laos chứ nhờ hehe.
Một số điều đúc kết sau chuyến đi:
– Mình thấy rất nhiều bạn review với chi phí đi Laos khoảng 5-7tr cho khoảng 5-6 ngày ở Laos, mình thấy hoàn toàn có thể đi với chi phí như thế, nhưng còn phải tuỳ vào cách chi tiêu của mỗi người nữa hehe. Bản thân mình thấy di chuyển và ăn uống ở Lào cũng không phải quá đắt, ở Vientiane, Vangvieng hay Luangprabang đều có rất nhiều khách sạn và resort để bạn lựa chọn, giá khoảng 6-800k/đêm là có thể ở khách sạn 3 sao tương đối đẹp rùi. Về di chuyển cũng như ăn uống giá đều ở mức chung chung, nhiều chỗ khá rẻ. Nên nếu hầu bao của bạn dưới 10 triệu thì yên tâm là hoàn toàn có thể có chuyến du hí Lào với một trải nghiệm không hề giống bất cứ nơi nào ở Việt Nam hết nhé.
– Về phần di chuyển từ điểm này qua điểm khác hay từ thành phố này qua thành phố khác cũng rất đơn giản, bạn muốn đi đâu cứ xuống quầy lễ tân của khách sạn bạn nghỉ nhờ lễ tân book giúp là được, nhớ lên lịch và book trước khoảng nửa ngày với những chuyến xe liên tỉnh nhé, còn nếu là những điểm chơi gần thì lúc nào đi book lúc đó cũng được.
– Ở Lào đặc sản có lẽ là sticky rice (vì mình thấy đi tới đâu cũng có món này), có thể ăn kèm thịt heo, gà, cá nướng, rất ngon, nhất định nên thử.
– Hãy mặc cả mọi lúc mọi nơi có thể đặc biệt là tuktuk và chợ đêm, còn đã vào nhà hàng thì không nên và cũng không thể mặc cả.
– Ở đây khá nhiều chùa, nếu muốn vào đây tham quan, mọi người nên mang đồ kín đáo một chút.
– Đồ ăn ở đây mình thấy vị same same đồ Thái, khá dễ ăn với người Việt, một số loại salad họ làm cùng cá có mùi tanh hơi khó ăn, còn lại đều khá oke.
Hi vọng rằng những chia sẻ của mình có thể giúp ích cho những ai đang có ý định đi Lào. Chúc mọi người có chuyến đi may mắn, diễn ra đúng lịch trình như dự định chứ đừng bỏ lỡ quá nhiều thứ hay ho như mình.
Theo Dương HuệAnh
ĐÁNH GIÁ BÀI VIẾT NÀY
Đánh giá 4.6 / 5. Lượt: 14